ZMedia

Bữa cơm gia đình trong guồng quay bận rộn: Khó hay chỉ cần một chút cố gắng?

Bữa cơm sum họp đủ mặt các thành viên trong nhà ngày càng trở nên đáng giá và ít xuất hiện hơn.

Gia đình tôi trải qua ba thế hệ đều là những người lính, từ ông bà, cha mẹ cho đến bản thân tôi. Có lẽ chính bởi vậy mà trong gia đình vẫn giữ vững truyền thống tổ chức các buổi cơm đoàn viên. gia đình Vào những ngày lễ quan trọng, đây là truyền thống tốt đẹp được duy trì suốt ba đời gia đình.

Khoảnh khắc trang trọng và quý giá bên gia đình

Mẹ tôi qua đời cách đây hơn hai mươi năm. Cha tôi trở thành người đàn ông đơn thân một mình nuôi các con khôn lớn. Sau này, anh em chúng tôi lần lượt trưởng thành và lập gia đình riêng của mỗi người.

Người lính, cán bộ công tác tại các cơ quan nhà nước, công nhân và những người lao động tự do — ai nấy đều mang trong mình hoàn cảnh riêng biệt, song tất cả họ lại cùng chia sẻ một ý niệm giống nhau: “Bữa ăn sum họp bên gia đình là điều chẳng thể vắng bóng trong cuộc sống hằng ngày.”

  • Tại sao người Việt Nam cần ba ngày Tết để ở bên gia đình?

  • Chúng tôi chẳng dám quay trở về nhà, cũng ngại ngùng trước những bữa cơm sum họp đầm ấm.

  • Mâm cơm nhà tôi – Đơn sơ nhưng đậm đà ‘bản sắc’

Theo thông lệ hàng năm, vào khoảng giữa tháng 6 dương lịch là bố tôi lại gọi điện hỏi thăm và bảo với giọng thân quen rằng: “Thắng này! Ngày Gia đình Việt Nam sắp tới rồi, nhà ta sẽ tổ chức thế nào? Làm một buổi tối sum họp để mọi người cùng vui vẻ đi con”.

Tôi đáp: "Công việc ở cơ quan lúc nào chẳng bận rộn, nhưng vẫn phải cố gắng tổ chức thôi. Ngày Gia đình Việt Nam chính là thời điểm thích hợp để mọi người sum họp bên nhau mà".

Những lời nói tương tự như thế dần dà được xem là thông điệp truyền tải cảm xúc và đánh thức ý thức trách nhiệm của từng người trong gia đình.

Trong thời kỳ bùng nổ thông tin như ngày nay, chiếc điện thoại Thông minh đã trở thành “người bạn thân thiết” của mỗi cá nhân, khiến ai nấy đều mải mê với nó dù đang ở bất cứ nơi nào. Vì vậy, những buổi cơm gia đình đông đủ mọi thành viên ngày càng trở nên hiếm có, đáng trân trọng và mang lại nhiều ý nghĩa.

Cha tôi nguyên là một sĩ quan hải quân, suốt cuộc đời binh nghiệp luôn gắn bó mật thiết với con tàu HQ11. Trên chiếc tàu yêu quý đó, ông đã đi qua hàng vạn hải lý đường biển, ghé thăm biết bao vùng lãnh thổ và hòn đảo thiêng liêng của quê hương. Dù ở đâu, cha tôi lúc nào cũng mang nặng nỗi nhớ nhà, mong ngóng được trở về bên gia đình, người vợ và những đứa con xa cách triền miên.

Có lẽ chính bởi vậy mà sau mỗi chuyến đi biển trở về, người đàn ông nào cũng mong được ngồi cạnh vợ con, cùng thưởng thức các món như dưa muối, cà pháo hay bát canh nóng hổi và rau xanh, để quay lại với ký ức ngày thơ bé đầy đỗi thân thương.

Cũng chính thời điểm này, mọi vất vả, lo lắng của đời sống thường nhật đều được gác lại phía sau, thay vào đó là khoảng thời gian ấm áp sum họp bên bàn ăn đơn sơ nhưng trọn vẹn tình thân giữa các thành viên trong gia đình người chiến sĩ hải quân.

Chia sẻ từng món ăn ngon, dành cho nhau những lời hỏi thăm ân cần hay trao đi những cái nhìn chan chứa yêu thương – đó chính là những giây phút linh thiêng và quý giá mà mọi người trong gia đình có thể tạm quên nhịp sống hối hả hàng ngày, sum họp bên nhau một cách ấm áp và chân thật nhất.

Mọi người hãy tạm gác điện thoại sang một bên để cùng thưởng thức bữa ăn sum họp nhé!

Giống như một nếp quen đã định hình, dù có đang bận việc gì đi nữa, chỉ cần đến giờ ăn cơm là mọi người trong gia đình lại cùng tắt máy hoặc đặt điện thoại về chế độ yên tĩnh trước khi ngồi vào bàn ăn, nhằm không bị gián đoạn bởi những cuộc gọi hay thông báo bất ngờ.

Có thằng cháu trai trong nhà cứ mãi mê với chuyện... lướt game Khi bữa ăn bắt đầu, bố tôi nói với cháu rằng: “Con hãy đặt điện thoại xuống và tập trung vào việc ăn cơm để thấy ngon miệng hơn”. Lúc đầu, thằng bé tỏ ra hơi khó chịu, nhưng qua vài lần được nhắc nhở, nó cũng hiểu lẽ phải nên thôi không sử dụng điện thoại trong lúc ăn nữa.

  • Ai mà chẳng nhớ cơm nhà... ĐỌC NGAY

Xuất thân từ một gia đình quân đội, hoàn cảnh kinh tế chẳng mấy dư dả, nên mâm cơm nhà thường chỉ đơn sơ với những món ăn dân dã như thịt và cá; thỉnh thoảng mới có dịp thưởng thức nồi lẩu hải sản cho thêm phần đặc biệt. Dù vậy, bữa ăn tuy mộc mạc nhưng lúc nào cũng tràn ngập niềm vui và tiếng trò chuyện đầm ấm của cả nhà.

Những mẩu truyện xa xưa về quãng thời gian vất vả, cùng bữa cơm nghèo ngày trước “lạc át cơm” mà bố thường nhắc lại với giọng nghẹn ngào đầy cảm xúc và niềm hãnh diện.

Ba nói: “Cuộc sống của mỗi người đều là những ngày tháng kiếm sống vất vả, vì vậy cần trân trọng từng bữa cơm. Dù sau này có giàu sang mấy thì anh em vẫn luôn ghi nhớ một điều, đó chính là bữa ăn sum họp trong gia đình mới là gốc rễ cho hạnh phúc”. Từ lời dạy đơn sơ ấy mà chị em chúng tôi đã thấm dần cách yêu thương và giữ gìn tổ ấm riêng mình như thế nào.

Giờ đây mỗi người đều đã lập gia đình và có điều kiện kinh tế riêng, nhưng anh em chúng tôi vẫn giữ thói quen cùng nhau dùng bữa. sum họp Gia đình sum họp đông đủ ít nhất một lần mỗi ngày. Không cần phải đợi tới những sự kiện quan trọng, đôi lúc chỉ là lời gọi gọn nhẹ “ơi về ăn cơm” vào buổi tối cuối tuần để cùng trò chuyện và tận hưởng không khí ấm cúng – như thế đã khiến lòng tràn ngập niềm hạnh phúc.

Chúng tôi nhận thấy rằng hành động có ý nghĩa này không đơn thuần là một tín hiệu tạm ngưng, mà còn giúp mọi người trong gia đình nhìn nhận rõ hơn: mâm cơm sum họp chẳng những để thưởng thức món ăn, mà chính là khoảng thời gian vun đắp mối liên kết, khơi dậy cảm xúc yêu thương và kiến tạo nền tảng hoà hợp cùng tình ruột thịt lâu dài bên chung một ngôi nhà.

Đọc bài gốc tại đây .